:)

___Don't let someone become your everything because when they're gone, you have nothing___!

28.1.13

Bình yên :)

1. Nhà mới:
Cứ tưởng nó sẽ mãi gắn bó với chiếc xe máy bon bon 18 cây số đến trường trong 2 năm nữa. Rồi một cú điện thoại ngắn ngủi gọi đến, và nó chuyển vào kí túc.
Lại một lần nữa xa nhà, lần này trong nhà chỉ còn bà, bố và mẹ. Vắng vẻ lắm.
Mẹ thì ủng hộ nó vào kí túc để nó đỡ phải dậy sớm, đỡ phải dính mưa nắng sương gió khi đi xe. Bố thì không nói gì. Còn bà, khi nó bảo bà là nó chuyển ra kí túc, thì bà bảo " Lại ra à, thế bao giờ cháu về".
....
Ngày đầu tiên chuyển ra, bận bịu với việc chuyển đồ, làm quen...mà nó không nhắn tin gì về cho mẹ. Nó vô tâm quá, đến khuya mẹ nhắn tin hỏi han nó, nhận được tin nhắn vào cái giờ mà bình thường mẹ đang ngủ rồi, nó thấy nhói trong tim. Nó vô tâm quá, chắc mẹ đã rất lo cho nó....
Tuần đầu xa nhà, nó ốm. Mẹ cũng ốm.....
....
Cùng phòng với nó hầu hết là các chị năm 3, lớn hơn nó 1 tuổi. Nó thật may mắn vì mọi người đều thân thiện, và có vẻ cũng quý nó ^^. Các chị về hết rồi, giờ chỉ còn nó và một em nữa, nhỏ hơn nó một tuổi ở lại. Và giờ nó đang một mình trong phòng. Giường nó đặt cạnh cái ban công, nghe được âm thanh ồn ào bên ngoài, nhưng nó thích mở ra hơn, vì đóng lại, ngồi một mình nó thấy hơi rợn rợn :-s.
Hi vọng mọi thứ sẽ ổn, hi vọng nó sẽ gắn bó lâu dài với nơi này..

2. Anh
Dạo này anh hay ghen. Ghen với những điều nhỏ nhặt nhất, những điều mà nó cho là bình thường. Hai đứa hay cãi nhau về vấn đề đó, và lần nào nó cũng thua. Cũng bởi vì không muốn làm anh buồn, và bởi vì nó biết vì tình yêu đó lớn quá nên mới như vậy. Nó sẽ để ý hơn đến hành động của mình. 
...
3 năm trôi qua, giờ nhớ lại thời gian đầu tiên, khi mà cả 2 đứa còn gượng gạo, còn không dám nhìn thẳng vào mắt nhau. Nghĩ lại thường bật cười, nhưng mà thời gian đó có cái gì đó mà giờ 2 đứa không thể nào có được. Có lẽ là sự hồn nhiên, trong sáng của tình yêu thời đi học. Bây giờ hai đứa tình cảm hơn, vẫn rất trong sáng, nhưng không hiểu sao, nhiều lúc thèm được quay lại ngày xưa lắm ^^

Càng ngày anh càng hay làm điều bất ngờ cho nó.Những gì nó - đứa con gái mộng mơ- thường hay nghĩ đến, mơ tưởng đến, bây giờ nó đã thành sự thật. Nhìn anh quần áo ướt nhẹt đưa thuốc cho nó mà nó cảm động lắm. Mặc dù hạnh phúc, cảm động lắm, nhưng mà nhìn thấy anh ướt át nó lại muốn mắng cho một trận vì cái tội không mặc áo mưa mà đi xa vậy. Rồi còn nhiều những cử chỉ nhỏ nhất khác cũng đều làm tim nó đập nhanh hơn mức bình thường. Có lúc nó bảo anh:" hình như càng ngày bọn mình càng tình cảm hơn thì phải ?" Rồi anh trả lời: " Ừ tất nhiên rồi, còn bù lại cho thời gian đầu chứ! ^^".

Thích cái cách anh gọi nó là "bình yên của anh". thích cách anh quàng khăn rồi đội mũ bảo hiểm cho nó. Thích cái cách anh ngồi xuống buộc lại dây giày cho nó rồi bảo "anh buộc dây giày dở lắm, đừng cười anh nhé!" Nó vẫn cười sằng sặc rồi chê anh ngốc, nhưng trong tim nó thấy ấm áp lắm!.

_Mãi bình yên như thế này anh nhé!_

6 comments:

  1. có một tình yêu, sống hạnh phúc hơn nhiều nhỉ :)

    ReplyDelete
    Replies
    1. Có ai đó yêu thương mình và có ai đó để cho mình yêu thương, quan tâm , chắc chắn là hạnh phúc :) Ai cũng sẽ tìm được người đó cho riêng mình, hi vọng là vậy :")

      Delete
  2. Em viết blog rất dễ thương, làm chị nhớ lại nhiều điều của ngày xưa :)

    ReplyDelete
    Replies
    1. Hì.Cám ơn chị :D. Tối ấm chị nhé :")

      Delete
  3. Nếu nhìn blog Sữa ko thể đoán đc chủ nhân blog này là trai hay gái ^^ . Nhưng đọc xong Entr thì mới nhận ra: À là một cô gái đang độ tuổi yêu

    ReplyDelete
    Replies
    1. Hì, cám ơn Sữa đã ghé thăm. Chiều mát nhé ^^

      Delete